Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2009

Thù tạc bạn bè

Bài xướng của VB
Mừng thầy giáo họ Ngu
được huy chương GD

Ba mươi năm chẵn đã làm thầy
Trên cấp huy chương đến tận tay
Ngớ ngẩn, bao ngày rao tựa sốt
Vu vơ, suốt tháng múa như say
Lửa to rắn lủi, thét gào loạn
Heo nhỏ cọp vồ, buôn bán may
Mấy đứa trẻ thơ theo lớp học
Mai sau đều giỏi việc canh cày.

Hai bài họa của Đồ Bành
Gọi móc mề đay
Ba chục năm dư lỡ tớ thầy (?)
Mề đay gọi móc, nhận chùn tay
Bảng đen ván mục câu nghiêng ngữa
Giáo án gáy sờn chữ tỉnh say
Cách cải ngu bàn thêm dốt vạch
Trình chương kém vá lại non may
Khổ thân lớp trẻ ê a học
Tài mít, đức sơ, vụng luống cày.

20/11 ???
Có phải rằng đây tết của Thầy
Mà sao ngoắc ngoéo nghẹn bàn tay
Bó hoa xanh đỏ nôn nao sắc
Câu chúc lộc tài ngán ngẩm say
Nhất tự bẻ đôi an chó cái
Tam bành gộp lại loạn bông may
Ngựa người ngồi ngẫm thì thào thở
Riêng hỏi còn ai vững lát cày (?)

Kim cổ sử luận
(Gửi Cụ Thanh Culan)
Hỏi chi sử cũ chuyện đau đầu (!)
Sử mới lộn sòng loạn bể dâu.
Khả tín hỏi chi nguồn khả tín ?
Vô cầu sao chẳng sự vô cầu.
Thâm cung mai mốt lò đuôi chuột,
Bí sử ngày kia toạc não tàu !
Cụ đã Cù lần sao théc méc,
Khả nghi khả tín chuyện đau đầu (!)
Đồ Bành

Mừng ngày Nhà giáo
(Xin gửi chị N2Y)
Mừng ngày nhà giáo có chi vui ?
Riêng Tớ nghe sao luống ngậm ngùi !
Giáo dục buổi này chương lạc hậu,
Sỹ phu mai nọ kế thùi lui.
Thi đua chín tháng còn ton tót,
Lợi ích trăm năm sẽ chột thui.
Hể đến ngày ni Tui dị ứng,
Cho nên lắm lúc thích đùa dzui...


Ngày 20
(Đồ Bành mời họa)
Hai mươi lại nhớ chuyện ba mươi,
Cổ tích gẩm ra chuyện nực cười:
Năm ấy ba mươi, mười chín mếu;
Bựa ni năm bốn, một hai cười.
Tâm sơ lễ trọng thời chăn đạo,
Hình nặng nhân khinh buổi trị người.
Bác Tản ôi! ôi! Ôi Bác Tản!
Hai mươi bỗng nhớ chuyện ba mươi.


Chớm đông
(Dã Quỳ Vàng 10/12/2009)

Một sáng đông về anh có hay
Sương mai rớt đọng xuống vai gầy
Phố xưa lặng lẽ mình em bước
Kỷ niệm dâng tràn trong phút giây.

Bài họa của MN
Đông huy khả ái nụ xuân hay
Mảnh khảnh hoàng mai khoe bóng gầy
Sương khói tỏa hương xen khóm trúc
Giao mùa hoa chớm nụ từng giây

Lốt trâu
Tác giả Miên Sơn

Lốt trâu đâu dễ xoá ngay đâu,
Bùn lấm cùng mình khó tẩy lau.
Lặn ngụp ruộng đồng quen ếch oạp,
Loi choi phố xá lạ mèo ngoao.
Quần bò bó sát thêm cay mắt,
Áo hở lòi lưng chỉ nhức đầu.
Đã hẵn cậy cha nhờ thế chú,
Thân trâu che đậy vẫn lòi trâu.

Bài thơ Lốt trâu rất thú vị,
Đồ Bành xin phép nối vận như sau
Thân trâu che đậy vẫn lòi trâu!
Dẫu đã quàng khăn vấn lụa tàu.
Não bé mồm câm nên tắc họng
Bụng to rơm thiếu chịu u đầu
Nịnh bò mất yếm ngàn năm hận
Cười cọp rụng răng vạn thế sầu
Mai tê cỏ cháy đồng mông quạnh
Mở hội đâm trâu để cúng chầu.
Đồ Bành
Nhớ bạn cũ
Xuân 1999
(Thơ Vĩnh Ba)
Mưa rào chi thấm đất khô lâu
Thư được lòng thêm nhớ lẫn sầu
Thuở nhỏ níu tay vào một lớp
Lớn lên lạc nẻo ở hai đầu
Bờ sông cây cũ tình quê đó
Góc bể lầu cao cơm quán đâu
Lưu luyến sông còn xuôi chảy mãi
Buồn chi li hợp kiếp bèo dâu

Nhớ bạn
Miên Như họa
Nhớ bạn hôm nào tại tửu lâu
Cùng nhau tâm sự giải cơn sầu
Quẳng thư thềm bạn, hoa phai sắc
Bẻ phấn vườn ta, trúc cúi đầu
Sông cũ, nước xuôi buồn cợt sóng
Non xưa, mây lặng dạt về đâu?
Chiều buông vắng bạn lòng ta chẳng
Tâm sự ai cùng cuộc biển dâu (!)